Programming Language
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


FOREVER STUDY
 
Trang ChínhPortalTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tối ưu hóa thuật toán
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeThu Apr 14, 2011 8:47 pm by gianggiangonline

» Can moi nguoi giup do lam bai tap nay
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeSat Mar 26, 2011 5:23 am by nameless2604

» Bài tập tuần 1.
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeThu Feb 17, 2011 11:40 pm by Admin

»  tên hàn quốc của tớ là jung hyun in! tên của bạn là gì vậy?
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeThu Dec 30, 2010 3:17 am by gianggiangonline

» Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!!
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeSat Oct 23, 2010 10:58 am by chien_le

» Có những điều thú vị mà không nói ra thì ai cũng biết
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeTue Oct 19, 2010 11:03 pm by gianggiangonline

» [PopCap Game] Plants Vs Zombies [MF]
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeTue Oct 19, 2010 9:25 pm by kingofdrak

» help me me memememememem
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeMon Oct 18, 2010 10:22 am by chien_le

» 3 bai tap ve de quy
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeTue Oct 12, 2010 6:36 am by chien_le

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
Affiliates
free forum


 

 Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!!

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
gianggiangonline




Tổng số bài gửi : 4
Points : 4958
Reputation : 0
Join date : 19/10/2010

Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!!   Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeTue Oct 19, 2010 10:55 pm

Hehe cho em xí chân cái, cái nè hôm nọ vừa gửi báo xong, bít là cơ hội mong manh nhưng vẫn xí xớn tí




Hôm nay trời lạnh ngọt ngào
Lơ thơ những giọt mưa
Gió thật nhẹ,chỉ đủ để cảm nhận làn da em mềm...
Nắng cũng thật dịu,ko đủ để làm con mắt đang dính chặt kia hé mở..
Thời tiết ru em ngủ ngon
Đến nỗi quên cả giờ học ôn...

.
.
Năm ngoái em trượt
Giờ em đang ôn
Và năm nay em phải đỗ
Đã quá lâu
em không còn được là con mèo lười như trước
truyện ngủ nướng đối với em đã quá xa xỉ
Thong có lẽ hôm nay,trong cái hương vị đầy cám dỗ của đất trời
em đã bị thôi miên mất
.

.
RÙ.....rù.......
Là tiếng điện thoại rung
đó là thói quen của em
chỉ quen để rung mà không để chuông bao giờ
Đối với em, cảm nhận cái tiếng rung “hãi hung” ấy còn dễ dàng hơn tiếng chuông kêu ing ỏi..
Muốn em thức giấc, đồng hồ báo thức cũng phải pó tay.
hai cái tiếng rù.....rù.....giống như là thứ âm thanh đặc biệt xuyên sâu vào giấc ngủ,làm đầu em cảm thầy một cái, buộc cơ mắt phải hoạt động....

.
.
Là anh - bạn cùng lớp học ôn nhưng vẫn vinh dự được em gọi bằng anh
(sau bao nhiêu ngày nài nỉ mệt mỏi,tốn cả vật chất lẫn tinh thần)
Ngày nào cũng thế, muốn điện thoại rung là phải có anh
Nói cách khác, anh là cái đồng hồ báo thức cấp cao của em.
Ngày nào anh cũng phải a lô cho em để làm cái nhiệm vụ cao cả ấy
Nếu anh ngủ quên, thì em tất nhiên cũng chẳng thể không quên được.
Nhưng may là chưa bao giờ anh quên
Thậm chí ngay cả khi anh không phải đi học..Anh cũng để chuông báo thúc để làm cái việc tương tự chiếc đồng hồ kia (dù học cùng lớp ôn nhưng 1 vài hôm trong tuần lịch học vẫn khác nhau,em đang theo học một khóa học tiếng anh ở bên ngoài )


- Em tỉnh rồi!
- Tỉnh rồi à, đã ngồi dậy chưa hay vẫn còn nằm đấy?
- Em dậy rồi mà!
- Chẹp chẹp, ngồi dậy đi, rồi bước ra khỏi giường đến chỗ ti vi bật lên cho anh nghe thấy tiếng để xác minh em đã lìa khỏi cái chăn đã! - anh biết tỏng cái bản tính vừa lười vừa ngang của em, nói ngồi dậy rồi đấy, nhưng chắc chắn là vẫn còn nằm quấn chặt trong cái chăn mềm quyến rũ Smile) Rồi sau khi đầu kia cúp máy lại sắn sàng nhắm mắt mơ tiếp giấc mộng đang còn dở dang.Đã vài lần vì thế này mà sau khi anh đã hoàn thành nhiệm vụ 1 cách tủ tế, vẫn cứ bị em trách lên trách xuống

(+ Này! – em đạp vai anh cái thụp - Sao anh không gọi em dậy?
+ Ơ hay....không phải anh a lô cho em tử tế đàng hoàng rùi còn gì???(anh ngẩn người)
+ Thế anh ko biết em là “công chúa lười biếng” à.? Anh phải gọi điện lại kiểm tra không thì cũng phải bắt em ngồi dậy đi ra khỏi giường rùi mới yên tâm cúp máy chứ,thế mới là gọi tử tế,bít chưa???
+ Gì….ì…..Hả….ả…………??? ( anh hoảng hốt )
+ Không nói nhiều hôm nay anh không hoàn thành nhiệm vụ, phạt đãi em một chầu xúc xích, hehehe
+ Hjc, đã lười, ngang, còn xấu tính...bít vậy chẳng thèm em gọi anh là anh nữa.Giờ đã phải làm cái đồng hồ báo thức không công, còn phải đãi. Mà cái gì mà “công chúa lười biếng” cơ chứ??? Đúng là…(anh thầm gặm nhầm nỗi uất ức – giờ không phải là “hoảng hốt” nữa mà đến “hoảng sợ” em luôn  )
Em thì mặc cái bộ mặt vừa cay cú, vừa ngơ ngớ đần đần của anh.Nhếch cái mép cười ranh mãnh...làm anh nhìn mà càng đau long Very Happy
Từ đấy anh phải làm theo phương án này cho chắc ăn )
- Anh đúng là…phiền quá đi mất - em nhấc mình một cách nặng nề và làm theo như mọi ngày – GIờ thì được chưa vậy?
- Ừ! Ổn! Cứ như em dậy cho anh không bằng!
- Ơ… nhưng mà…! - em sực nhớ ra điều gì
- Gì?
- Hình như hôm nay là chủ nhật?
- Ừ, đúng rồi! - anh thản nhiên
- Này cái đồ....anh có thích chết không hả? Em không đi học thì anh gọi em dậy làm gì? Anh có biết em đã phải chờ đợi, mong mỏi thế nào cho giấc ngủ "tuyêt vời của hôm nay không....ông....ô...ng...................????
-Thôi......!!! Anh xin......màng nhĩ anh thủng rồi đây nè.Em phải tập ngày nào cũng dậy sớm mà ôn luyện cho tốt đi chứ.
- Cái gì??? Thế anh gọi em dậy để học bài hả????? - em đay nghiến
- uhm! Là học...... nhưng anh hôm nay anh định để em học chơi, học ăn, học shopping cơ
- Hả???.............Anh.....anh mới trúng sổ số ah?
- hehe! Hỏi nhìu quá,chuẩn bị đi nhá,20 phút nữa anh qua.Ok!
Chẳng cần em ok lại, anh cúp máy.Bỏ lại em vẫn đang trong trạng thái treo lơ lửng,mắt chữ o mồm chữ a......
- sao hôm nay tên này phởn thế nhỉ, mọi ngày mình nài nỉ mãi mới cho được năm trăm đồng gửi xe, hay mưu đồ gì? - em bắt đầu dở thói đa nghi Tào Tháo
*
*
*
Tiếng động cơ! - là anh - bảo 20 phút mà giờ mới của 13 phút thôi à.Nhưng không sao, hôm nay em đang phớn phở nên cũng nhanh lạ,hehe.
Em lạch cạch đôi guốc cao chục phân,lướt thớt trong cái áo cánh rơi màu mè,hình thù lởm chởm,chưa hết...còn cái quần bo tràm tím,xích vàng xích bạc cứ phải gọi là,leng keng như lục lạc...cái gì thế này,mọi ngày em tuy có mét 55 nhưng lúc nào cũng chỉ chơi giây bệt, áo phông,quần jean rách gấu.sao hôm nay......Anh trợn tròn mắt
- Làm sao mà nhìn em dữ thế? Mắt anh vẫn chưa đủ to ah? - em chớp chớp
- E....em....em.chui từ ổ mèo cái nào ra thế????
Em đưa cái mắt to chẳng kém mắt anh,lườm cho 1 cái đứt đôi người,đưa cái giọng cao lên quãng tám
- Thế nào? Ngạc nhiên chưa???
Anh biết tính mạng đang bị đe dọa
- Oh` oh`...được!....hay!
- hehe - em bít anh chỉ miến cưỡng “phun” ra những lời khen bất đắc dĩ,nhưng vẫn “phởn” nặng
- Đồng bóng thì có - anh nghĩ bụng
*
*
*
- Sao hôm nay anh giàu thế?
- Giàu gì đâu
- Thế anh ăn phải cái gì á?hay đêm qua anh mơ thấy ác mộng?
Anh mỉm cười bí hiểm
*
*
*
Tiếng động cơ!Anh dừng xe trước cổng nhà em.hôm nay em đã có 1 ngày được vui chơi cho thỏa thời kì ôn thi vất vả,cực nhọc.Thế là anh không có mưu dồ gì…
- Này! Em vẫn chưa hết nghi ngờ anh đâu nhá.Nhưng vì tâm trạng em đang lên cao thế nè, hehe.Tha cho anh,mai mới tiến hành tra khảo - em chu cái môi xinh như cánh hồng mong manh trong sương sớm.Ngúng ngoảy.
- Mai em tự dậy đi!
- gì? ah`.....- em dơ ngón tay trỏ vào mặt anh lay lay - hóa ra là thế.Đúng là...chưa khảo mà đã xưng,anh tốn cả ngày hôm nay để gạt bỏ nhiệm vụ cao cả đấy hả????
- Ừ…..thì…..
- Thôi đi…, còn không mau thú nhận đi à?
-Mai anh vào nam!Mấy tháng còn lại anh sẽ ôn nốt trong đó rùi thi luôn.
Em tròn mắt - mắt em vẫn chưa đủ tròn hay sao? - em không nói gì.
Hôm nay em đánh móng,đỏ chót trông dữ thật - nhưng hợp với em - thật ra,tất cả những gì hôm nay em kết hợp đều rất hoàn hảo.Em xinh - vẫn xinh mà - nhưng hôm nay xinh lạ...Đúng là hôm nay cái gì cũng lạ
Anh nhìn bàn tay em nhỏ, 5 ngón thon dài như búp măng - non - mềm - và ấm.
Anh nghĩ vậy chứ anh chưa chạm vào nó bao giờ.Anh chỉ cảm nhận cái màu hồng phấn và cái da mịn.Bỗng dưng - anh muốn nắm lấy nó

Đúng như những gì anh nghĩ nó mềm và rất rất ấm áp....
Hôm nay trời lạnh,trái tim anh hình như cũng lại thì phải - nhưng hơi ấm từ lòng bàn tay truyền nhanh đến tim anh, có lẽ, đã sưởi cho nó ấm dần....Không....chưa kịp như thế...em dựt thật mạnh bàn tay nhỏ bé ấy ra và quay ngoắt vào trong....Em đi...Không thèm "lườm" anh lấy 1 cái...Anh sững sờ cả người...tim anh! Không phải lạnh trở lại nữa mà...đóng băng!
Anh nhìn theo em cho đến khi không còn thấy ngọn tóc nào vung vẩy.Em không ngoảnh lại nhìn anh ...
***
- Mình lạ thật đấy - em nghĩ thầm - chỉ là mất đi một cái đồng hồ báo thức thôi có sao đâu??? - Lẽ nào anh chỉ có vai trò như một chiếc đồng hồ báo thức???.Nhưng đối với em,một chiếc đồng hồ như vậy,thực sự chẳng thể thiếu chút nào.Từ mai...em phải tự mình bò ra khỏi chăn ấm nệm êm....Từ mai....em phải tự thanh toán tiền gửi xe mỗi ngày,mặc dù truyện ăn cướp trắng trợn năm trăm ngàn Việt Nam đồng của anh cũng chẳng dễ dàng cho mấy...từ mai...sẽ không còn ai để em hành hạ, mắng mỏ vô cớ nữa...từ mai...từ mai....
- A...!!!Mình đang nghĩ linh tinh cái gì thế này???
Em gạt phắt ra khỏi đầu những gì liên quan đến anh và đánh 1 giấc, hôm nay em đã dậy rất sớm rồi. - em ngủ dễ dàng vậy sao - anh thì khác - những hành động vừa rồi của em cứ khiên anh trằn trọc mãi...Anh cứ nhấc điện thoại lên, rồi lại hạ xuống...Anh không biết có nên gửi cho em tin nhắn này không?.Rồi cuối cùng anh cũng quết định bấm nút gửi đi
- mai, 5h a bay!
Ngắn gọn nhi? - nhưng quan trọng đấy chứ - "Quang trọng gì với em?" - anh nghĩ - " liệu em có thể dậy sớm hơn cái giờ đó để dọc nó - liệu khi đọc rồi em có thể làm cái việc anh không hy vọng em sẽ làm - là đến sân bay để gặp anh - Mai em phải đi học - em không ngủ quên là may lắm rồi"
Anh nghĩ vậy nhưng vẫn không quên nhắc mình một nhiệm vụ quan trọng - nhiệm vụ của mọi ngày - anh sẽ vẫn gọi em - nhưng là gọi vào lúc 6h00 để em có đủ thời gian đến lớp học ôn,chứ không phải vào cái không thời gian sớm hơn như anh muốn.Để.....
*
*
*
5 giờ kém 15 phút - anh biết mình chẳng trông chờ gì vào cái khả năng dậy sớm đột xuất của em - nhưng như một phản xạ buộc phải có, anh vẫn cứ ngáo ngơ khắp mọi ngóc ngách của sân bay
- Nhìn cái gì mà kĩ thế?
Nghe quen....là......
- Là em à? - anh cười tươi như hoa chưa khi nào được nở - cái cười của một tên ngơ ngó đần đần khiến em khó hiểu
- Đồ hư đốn ! Anh tương anh vào nam là trốn tránh được trách nhiệm hả? mơ đi,biết chưa??? – bằng tuổi em là khổ vậy đấy, dù được gọi bằng anh nhưng chẳng khi nào được một câu dạ, vâng lễ phép cả, toàn thấy quát với mắng , thế mà anh vẫn thích lắm, có khi còn muốn nghe em mắng nhiều hơn ấy chứ Very Happy
Anh cũng đâu có ý định chốn tránh trách nhiệm đó, anh đưa tay lên gãi đầu càng tăng vẻ khờ khạo, ngốc nghếch.Em tống cho anh nào bánh kẹo.nước ngọt, trà xanh 0 độ, C2 , Dr Thanh...đựng đầy cái túi to như cái túi hôm qua em đi mua đồ.Chẳng biết em moi chúng ở đâu ra, chỉ biết là.......em đã dậy rất sơm!
*
*
*
rù......Rù.....
- Hehe
- Sao giọng tỉnh táo thế???
- Em dậy từ lâu rồi mà
- Tiến bộ nhỉ.Thế thì anh không phải....
- Này
- Hj`!Anh bít rồi!
Đúng!dù anh đang ở đâu,và dù anh gọi điện cho em để làm gì đi chăng nữa..Thì....em vẫn phải nghe điện thoại của anh mỗi sáng
Những hành động của em hôm đó, và hôm sau nữa đểu rất lạ
Nhưng
Tất cả
Chỉ để chứng tỏ 1 điều
.
.
.
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!!


:Thời tiết hôm nào cũng có nét đẹp riêng
Nhưng
Vẫn không thể đủ sức cám dỗ em bằng giọng nói của anh!!!

the thao
Về Đầu Trang Go down
chien_le

chien_le


Tổng số bài gửi : 35
Points : 5043
Reputation : 0
Join date : 01/09/2010

Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!!   Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!! Icon_minitimeSat Oct 23, 2010 10:58 am

ne de nghi ko spam linh tinh nha
Về Đầu Trang Go down
 
Anh không chỉ quan trọng............như một chiếc đồng hồ báo thức của em!!!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» HỌC KHÔNG HÀNH THÌ VỨT
» Cấp phát bộ nhớ động
» Có những điều thú vị mà không nói ra thì ai cũng biết
» ơ, mấy cái lý thuyết về cấp phát động post chỗ nào vậy??????????
» toán tử trong C++

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Programming Language :: KINH NGHIỆM + CHÉM GIÓ-
Chuyển đến